K nim xưa tưng chng như im bt. Cht hin v nguyên vn trong tim.

Thứ Ba, 29 tháng 10, 2013

Những tình huống làm người Việt trở nên xấu xí


Nhà ngoại giao kể chuyện người Việt xỉa răng giữa thủ đô Pháp

Là một công chức ngoại giao, thường xuyên đưa các đoàn công tác của các tỉnh ra nước ngoài, tôi xin được kể một số mẩu chuyện về các công chức, trí thức Việt như sau:

Những tình huống làm người Việt trở nên xấu xí
Những cảnh chen lấn như thế này rất thường thấy ở Việt Nam. Ảnh: Tuổi trẻ
1. Ở giữa sân bay Charles de Gaulle (Pháp) hay sân bay Frank Furt (Đức), hoặc bất kỳ một sân bay lớn nào khác ở châu Âu, nếu nhìn thấy đoàn người nhốn nháo, vali, hành lý cồng kềnh, túi to, túi nhỏ, tay xách nách mang thì đích thị là người… Việt Nam.
"Xem thêm"
Dù đã rất nhiều lần nhắc là phải tôn trọng tuyệt đối quy định cân nặng của hành lý, nhưng lần nào tôi cũng thấy nhóm công tác đem thừa đến chục cân hành lý. Gặp nhân viên sân bay nào dễ tính, nếu mình xin xỏ thì họ cho đem theo một vài cân thừa. Nhưng đa số lần, ngay giữa những sân bay hoành tráng nhất châu Âu, tôi chứng kiến cảnh người Việt tháo tung hành lý, nào là đồ ăn thức uống, nào là quần áo mỹ phẩm bày bừa ra sảnh đợi.., í ới, ồn ã loạn cả lên gọi nhau xem có đồ nào thừa, đồ nào thiếu.
Có hành khách còn mang quả mít to đùng sang Séc cho người thân, nhưng do thừa cân, người này vứt quả mít vào thùng rác. Thế là an ninh sân bay được một phen náo loạn… vì tưởng quả mít là quả bom. Cảnh tượng trông nhếch nhác và lộn xộn đến mức người châu Âu đi qua không khỏi ném lại cái nhìn tò mò và ái ngại.
2. Một lần, tôi đưa đoàn công tác ở tỉnh X đi thưởng thức món đặc sản bò bít tết trên Đại lộ Champs-Élysées (Pháp). Ăn xong, trong lúc đang chờ trả tiền, nhìn ra ngoài thì ôi thôi, hơn chục người nhà mình đứng giữa vỉa hè vừa cười nói chỉ trỏ, vừa cầm tăm xỉa răng.
Có cán bộ còn vừa há mồm vừa xỉa, xong cũng không vứt đi mẩu tăm bẩn mà cứ ngậm lúng búng trong mồm đi dạo khắp các địa điểm tham quan khác. Họ không biết, đối với người Pháp, việc cầm tăm xỉa răng… không khác gì việc họ nhìn bạn đi tiểu tiện giữa chốn đông người. Nói đến việc nay, lại xấu hổ khi có vài người trong đoàn vì quá buồn… tiểu, không nhịn được nên đã tự động lảng ra đi tìm bụi rậm giữa vườn hoa trên thủ đô nước bạn để… tè bậy.
Vào quán ăn, không ít người nhìn sang các bàn bên cạnh, chỉ trỏ vào chai rượu của họ rồi bán tán xem đó là rượu gì? Có người hồn nhiên thò tay lấy túi giấy đựng hàng để sau quầy tính tiền khiến người bán được phen hết hồn vì không hiểu chuyện gì đang xảy ra. Ăn to, nói lớn, đi lại ầm ầm… là chuyện hồn nhiên như cơm bữa mà tôi gặp ở hầu hết các đoàn công tác người Việt, trong đó có không ít những người là cán bộ cao cấp của các tỉnh.
Nhà tắm và vệ sinh ở khách sạn Pháp được trải thảm vì họ thiết kế một buồng tắm riêng bằng kính nên nước không thể bắn ra ngoài. Một số người Việt khi tắm xong có thói quen giặt quần áo trên bravo rửa mặt, có người còn xối nước giặt ngay trong buồng tắm kính, thế là nước chảy tràn ướt đẫm cả thảm, tràn cả ra ngoài. Nhìn phục vụ phòng và quản lý người Pháp lên giải quyết vụ việc mà tôi không còn có cái lỗ nào để chui…
Đấy chỉ là một vài chuyện nhỏ mà không nhỏ của những người Việt “hồn nhiên” khi đi công tác nước ngoài. (Độc giả Quang Sơn -VNN)

Vào quán ăn không dám nhận là người Việt
Thói tham ăn, tục uống của người Việt không chỉ phản cảm mà còn làm xấu đi hình ảnh của người Việt trong mắt người nước ngoài. Nhiều người khi ra nước ngoài không dám nhận mình là người Việt cũng là vì thế.
Độc giả Hà cho biết, mỗi lần anh ra nước ngoài đều dùng tiếng Anh để giao tiếp và luôn nói mình không phải là người Việt. Cũng bởi anh đã chứng kiến quá nhiều cảnh tham ăn, tục uống của người Việt trong các nhà hàng nước ngoài.
Độc giả này kể: “Rất buồn và đau khi chứng kiến cách ăn và sống của người Việt. Tôi đang làm nhà hàng buffet, đoàn khách 500 công nhân người Nhật vào ăn nhưng rất trật tự xếp hàng, nhưng 300 công nhân người Việt vào ăn thì như một lũ côn đồ đói từ thủa nào, giành ăn, đem về bàn đống thức ăn cao như núi. Nhìn họ ăn thôi là tôi muốn độn thổ. Sau khi đoàn về, nhà hàng phải đổ bỏ đồ thừa là 5 thau giặt đồ loại lớn. Nhà hàng lỗ”.
Cũng xấu hổ vì thói ham ăn của người Việt, độc giả Hoàng Ngân mỗi lần đi du lịch đều dùng Tiếng Anh để giao tiếp, không dám nhận mình là người Việt.
Ngân kể: “Tôi đã đôi ba lần sang Thái Lan, những cái biển viết bằng tiếng Việt ở các nhà hàng buffet tôi gặp rất nhiều. Có nhà hàng còn bắc hẳn loa ra thông báo “xếp hàng, xếp hàng” chỉ nói bằng tiếng Việt. Thế mà vẫn có một ông người Việt tầm U40 chen ngang, hốt lấy hốt để các loại đồ ăn trên bàn cho đến khi đầy ự hai đĩa, mọi người lắc đầu cười mỉa. Còn tôi thì không dám hé răng nói nửa lời vì sợ bị mọi người phát hiện cùng dân tộc với cái ông kia”.
Còn độc giả Trần Thanh thì cảm thấy nhục cho cách ăn uống của người Việt. Độc giả này chia sẻ: “Có lần mình gặp thấy 1 thằng cha người Việt, đi du lịch cùng đoàn với mình. Cổ nó đeo 1 cái dây chuyền đến cân vàng, tay đầy nhẫn. Nó đứng ngay ở quầy buffet, nhặt ăn thử ngay mấy món. Bọn Tây xếp hàng cạnh mình nhìn thằng cha kia xanh mắt, cô quản lý nhà hàng chạy ra bảo “mày ăn thế thì mọi người ăn thừa của mày à”. Thằng cha ấy không hiểu vì không biết tiếng Anh. Nhục như con trùng trục”.
“Lần nào đi ăn buffet cũng thấy cảnh chen lấn nhau, cố lấy cho thật nhiều thức ăn càng tốt, chứ chưa nghĩ tới là mình có ăn được không, và ăn có hết không, và rồi một bãi chiến trường thức ăn đầy trên bàn không ăn hết, vẫn ngồi cười đắc ý là lấy được nhiều, nhanh tay lẹ chân và có sức khoẻ tốt chen lấn mới lấy được như vậy, trong khi người khác đang ngơ ngác vì trong tay đã cầm đĩa nhưng không còn món gì để lấy cả. Nhiều người tham ăn tham uống không chịu nổi”, độc giả Nguyễn Ánh tiếp lời.
Tấm biển bằng tiếng Việt đặt ở một nhà hàng buffet tại Thái Lan.

Nói cười hô hố Giữa nơi công cộng… chỉ có thể là người Việt!
Độc giả Đặng Lê Quang cho biết, anh là phiên dịch cho nhiều đoàn công tác của Việt Nam ra nước ngoài. Anh đã gặp nhiều cảnh ăn to nói lớn của người Việt khiến anh muốn độn thổ vì xấu hổ.
Anh Quang kể: “Mỗi lần tôi đi máy bay xuất phát từ Hà Nội (cả nội địa và quốc tế) thì xung quanh tôi hành khách cứ hồn nhiên nói chuyện ầm ĩ. Tất nhiên bằng tiếng Việt… rồi! Mặc dù khi máy bay lên cao tai tôi bị ù do áp suất, nhưng tiếng nói vẫn vang vọng vào vỏ não. Không sót một chuyện gì. Còn đi chuyến transit thì yên lặng đến kỳ lạ vì xung quanh toàn là khách nước ngoài”.
Thói “ăn to nói lớn” của người Việt phổ biến đến mức trở thành đặc điểm “nhận dạng” người Việt với các dân tộc khác khi ra nước ngoài.
Độc giả Hoàng Phương chia sẻ: “Cực nhục luôn. Tôi thường đi nước ngoài công tác, cứ gặp đoàn Việt Nam nào là biết ngay từ xa. Nói năng cứ bô bô ầm ĩ, xếp hàng làm thủ tục thì chẳng có hàng lối, chen nhau, nói cười hô hố. Cứ như kiểu chỉ có ta đây mới là người ngoại quốc. Khi vào khách sạn cũng vậy, ở sảnh mà cứ thấy ầm ầm thì y như rằng chỗ đấy là người Việt mình. Ăn buffet ở khách sạn thì các bác nhà ta cứ thích đâu là nhào tới múc 1 đống, thấy cái gì hơi ngon 1 tí là xúc, ăn không hết là để đấy. Xấu hổ không dám nói gì sợ người nước ngoài biết mình cũng là dân Việt Nam. Nhục thật”.
Không chỉ gây ầm ĩ, hình ảnh xấu xí của người Việt còn hiện ra ở chỗ vứt rác và khạc nhổ bừa bãi nơi công cộng.
Độc giả Vũ Xuân Quang hãi hùng khi chứng kiến một chàng thanh niên Việt vô tư khạc nhổ trên máy bay: “Một thanh niên tướng người cao lớn ngồi ghế ngoài cùng trên chuyến bay trễ (19h10 của Vietjet Air, cất cánh khoảng 3 giờ sáng ngày 02/3/2013) đã vô tư ho và khạc nhổ vào thành máy bay bọc nỉ vài ba lần. Hành động này khiến tôi vô cùng ghê sợ vì cả hàng chục chuyến bay từ trước tới nay tôi chưa từng chứng kiến trường hợp nào như vậy. Đã thế, anh này còn bật iPhone để chụp mặt đất khi máy bay đang hạ cánh. Thật vô ý thức nhưng tôi cố nhịn để tránh xảy ra phản ứng khi đang bay”.

Người Lào văn minh hơn chúng ta
Độc giả Hoài Nam cho rằng, những thói xấu của người Việt mà bài viết “Muối mặt mỗi khi đi Tây ăn buffet” kể ra đều đúng, và còn vô vàn những thói xấu khác của người Việt mà chúng ta chứng kiến rõ nhất khi ra nước ngoài, tiếp xúc và so sánh giữa thói quen của người Việt với người nước ngoài.
“Có thể nói trong 10 nước Đông Nam Á thì người Việt có nhiều thói quen, đức tính xấu nhất, kém xa cả các nước nghèo hơn như Lào, Campuchia, Myanmar. ?
Độc giả này chia sẻ: “Bản thân tôi cũng đã không biết bao lần cảm thấy xấu hổ và cả nhục nhã khi chứng kiến những thói xấu của người Việt ở nước ngoài như trong bài viết. Có thể nói trong 10 nước Đông Nam Á thì người Việt có nhiều thói quen, đức tính xấu nhất, kém xa cả các nước nghèo hơn như Lào, Campuchia, Myanmar.
Chuyện thực 100%: không ít bạn bè của tôi sinh sống ở nước ngoài khi vào các chốn công cộng được hỏi đến từ đâu, trừ khi không thể giấu được, còn thì đều không nói là đến từ Việt Nam mà có thể đến từ 1 nước Đông Nam Á khác. Họ xấu hổ nếu thú nhận là người Việt”.
Cũng cho rằng người Việt nhiều tính xấu nhất trái đất này, độc giả Nguyễn Tiến Dũng chia sẻ: “Đúng là rất xấu hổ cho người Việt ta, tôi cũng đã gặp nhiều những con người như vậy, chỉ tiếc là họ lại không đọc và nếu có đọc họ cũng cho rằng chuyện của người khác chứ không phải mình. Không phải học ở đâu xa, cứ học tập phong cách ăn uống, đi đứng của người Lào thôi, họ văn minh hơn chúng ta nhiều”.
“Có lần tôi đi xe buýt từ Hà Nội sang Lào, ở ngay cổng ra (cổng sau) của nhà ga có mỗi dòng chữ tiếng Việt viết trên tường: “Cấm đái bậy”. Tôi đồng ý với bạn Nguyễn Tiến Dũng, chẳng cần học đâu xa cứ học người Lào trước đã, họ có nhiều thứ hơn mình”, một độc giả khác tiếp lời.

Thói xấu của người Việt tai tiếng đến mức, nhiều người ra nước ngoài bị khinh bỉ, đối xử tệ bạc khi nhận là người Việt.
Độc giả Hoàng Anh chia sẻ: “Tôi làm phiên dịch viên nên thường xuyên đi công tác nước ngoài. Có lần đoàn châu Á giao lưu với đoàn châu Âu ở một lễ hội nhỏ. Mọi người vui vẻ, hồ hởi giao lưu với nhau. Một anh người Tây cầm cốc bia đến từng người hỏi bạn từ đâu tới. Trả lời “Nhật Bản” anh ta nói xin chào rồi cụng bia. Trả lời “Thái Lan”, “Trung Quốc”, “Hàn Quốc” anh ta cũng cụng bia. Đến lượt tôi nói “Việt Nam”, anh ta im lặng bỏ đi”
Muối mặt với những biển báo chỉ dành cho người Việt
Độc giả Lê Lân vô cùng ngạc nhiên khi thăm quan nước bạn Lào gặp rất nhiều biển cấm chỉ viết bằng tiếng Việt: “Vừa xuống xe đã gặp ngay dòng chữ “cấm đái bậy” ở cửa nhà ga. Vào nhà vệ sinh của một hàng ăn thì gặp dùng chữ “đi xong nhớ dội nước” cũng chỉ có tiếng Việt. Chao ôi, người Việt mình tiếng tăm lừng lẫy quá nên mới được nước bạn “ưu ái” thế”.
Cũng thường xuyên đi nước ngoài công tác, độc giả Trần Mạnh kể lại: “Tôi cũng đã từng đi công tác nước ngoài cùng với đoàn toàn cán bộ hẳn hoi, ở khách sạn bữa sáng ăn tự chọn, rất nhiều người chọn lấy chọn để thức ăn chất đầy đĩa xong chỉ ăn hết 1/3 đĩa còn bỏ lại, nhân viên phục vụ chỉ biết lắc đầu ngán ngẩm, không biết họ nghĩ gì về người Việt ta. Thế nên nhà hàng Thái rất sợ người Việt. Không khó để bắt gặp những dòng chữ như “xếp hàng, xếp hàng”, “ăn bao nhiêu lấy bây nhiêu, ăn không hết thì bị phạt” chỉ viết bằng tiếng Việt trong các nhà hàng bên Thái”.
Theo độc giả này, không chỉ ra nước ngoài mới thấy người Việt xấu xí, mà ngay trên đường phố Việt Nam, không khó để bắt gặp những hành động xấu xí:
“Ý thức nhiều người dân mình thể hiện ở ngoài đường thật là kém: qua ngã tư đèn đỏ mọi người đã dừng lại nhưng một số vẫn cứ vượt (họ còn cho thế là oai!?), hoặc còn vài giây nữa thì bấm còi inh ỏi. Ăn mía, ăn bánh kẹo… thì vứt bã mía và vỏ bánh kẹo đến oạch ngay ra đường, trong công sở thì nhai kẹo cao su nhả ngay bã ra hành lang đang sạch sẽ, hút thuốc thì ngang nhiên nơi công cộng đã thế còn vứt tóp thuốc lung tung cả vào bồn tiểu, chậu rửa…kể ra đây thì biết bao giờ cho hết. Tôi thấy hổ thẹn quá! Sao nhiều người Việt thích làm những chuyện không giống ai nhỉ. Những việc hay thì ngại làm, nhưng việc cấm thì lại thích làm. Thế nên chỉ ở Việt Nam mới có những biển cấm kiểu như “Cấm đái bậy”, “Cấm xả rác nơi đây”, “Cấm vượt đèn đỏ”, một độc giả tiếp lời.

0 nhận xét:

Đăng nhận xét

Twitter Delicious Facebook Digg Stumbleupon Favorites More

 
Design by Free WordPress Themes | Bloggerized by Lasantha - Premium Blogger Themes | hostgator reviews